Mỹ Anh sắc màu âm nhạc bình dị và rất riêng
Điểm trung bình: ( lượt đánh giá )
Mỹ Anh sắc màu âm nhạc bình dị và rất riêng
27 năm trước, người mẹ nổi tiếng của Mỹ Anh là ca sĩ Mỹ Linh ở tuổi 22 cũng có một album vô cùng đặc biệt, Tiếng hát Mỹ Linh, do cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn biên tập. Đó không phải là album đầu tiên của chị, nhưng là album đánh dấu con đường ca hát chuyên nghiệp và đưa tên tuổi chị lên một tầm cao mới.
Có lẽ tuổi 22 là độ tuổi bắt đầu hăm hở nhất với một nghệ sĩ. Nhưng tuổi 22 của một người sinh ra trong thập niên 1970 và một người sinh ra những năm 2000 tất nhiên là rất khác nhau.
Khi Mỹ Linh mới chỉ 22 tuổi, ta nghe tiếng hát của chị đã như nghe tiếng hát của một người đã sống rất nhiều và sống rất sâu. Bởi nếu không, sẽ không thể hát được Chị tôi của nhạc sĩ Trọng Đài với tất cả sự trắc ẩn, với nét đa sầu đa cảm như chị đã hát, sẽ không thể hát Trở về dòng sông tuổi thơ của nhạc sĩ Hoàng Hiệp với dạn dày hoài niệm mà ta thường chỉ thấy ở một người trung tuổi nhìn về quá khứ.
Nhưng Mỹ Anh ở tuổi 22 vẫn đầy vô tư phân vân về việc mình là ai. Là nhạc sĩ đồng sáng tác cả chín track nhạc trong album đầu tay, Mỹ Anh bắt đầu Em bằng một khúc dạo đầu là tiếng một em bé lớp 3 hát ca khúc Chúc mừng sinh nhật, rồi tiếng cuộc trò chuyện giữa em và người lớn về sở thích ca hát.
Sự dạo đầu đầy trong sáng, không tạp niệm và rồi dẫn vào ca khúc đầu tiên là Đánh cược, một bản R&B pha neo-soul với ca từ về cuộc tìm kiếm bản thể, đi tìm ta là ai trong thế giới này.
Ở Việt Nam, Mỹ Linh vẫn được coi là một trong những nghệ sĩ nhạc nhẹ đầu tiên thành công với thể loại R&B.
Những thứ R&B mà Mỹ Anh theo đuổi mang một âm hưởng rất khác, không vương gì chất thơ, sự luyến láy của nhạc trữ tình Việt Nam mà có độ nảy quyến rũ, chắc chắn, hiện đại. Tất nhiên, ở tuổi 22, họ đều hát về tình yêu. Nhưng tình yêu trong Tiếng hát Mỹ Linh nếu không phải thứ ái tình huyền mộng phiêu bồng như trong Trên đỉnh Phù Vân thì cũng là thứ tình yêu tha thiết, đau đáu và ngát hương trong Hoa sữa.
Ngay cả khi hát về lần "biết nói tiếng yêu đầu tiên" như trong Thì thầm mùa xuân thì dường như nó vẫn nói về một điều gì đó lớn hơn tình yêu, như sự hòa nhập với thiên nhiên, với đất trời.
Trong khi đó, tình yêu của Mỹ Anh mang những sắc thái khá đơn giản, rành mạch và dễ thương, với những giận hờn, chờ đợi, say mê. Trong âm nhạc của cô, yêu chỉ là yêu chứ không là con đường dẫn tới điều gì khác. Có lẽ, lối sống hiện đại cũng đã rút gọn lại những tâm tư tình cảm về các dạng thức dễ tiêu thụ hơn.